Khi đó, mẹ của Hạ Xuyên Dã, dám bất chấp ánh mắt của thế tục sinh anh ra, còn muốn dẫn anh rời đi, đã là rất không dễ rồi.
Hạ Xuyên Dã nắm lấy tay cô, kéo tay cô áp vào bức tường băng lạnh giá: “Em có thể đến đây, chắc bà ấy sẽ rất vui.”
“Em không biết dì nếu còn ý thức, có vui hay không, nhưng hiện tại em còn có cơ hội được nhìn thấy dì, đã rất mãn nguyện rồi.”
Thẩm Tế Sơ áp lòng bàn tay lên mặt băng, không cảm thấy lạnh lẽo chút nào, ngược lại có một cảm giác an toàn khi được tiếp đất.
Dường như hoàn toàn không sợ hãi những con zombie bị đóng băng bên trong.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây