“Anh xem ai dám.” Hạ Xuyên Dã cố ý ôm cô chặt hơn, còn buột miệng chửi tục một câu: “Anh liều sống liều chết vì bọn họ mà đi giết thể biến dị, dị năng và tâm trạng của anh đều bực bội như nhau, tùy thời có thể bộc phát… Nói chuyện nhiều hơn một chút với người phụ nữ mình thích thì đã sao nào?”
Thẩm Tế Sơ dần dần nghe ra chút gì đó không đúng: “Cái gì? Vừa rồi anh nói gì?”
Sắc mặt Hạ Xuyên Dã cũng đột nhiên biến đổi, cứng rắn nói: “Không có gì, em vào đi.”
Nói xong, anh thật sự buông Thẩm Tế Sơ ra.
Vẻ vô lại vừa rồi cũng trong nháy mắt biến mất không thấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây