“Dị năng giả một tiếng là có thể hồi phục được phần lớn tinh lực rồi, em không biết sao?”
“Vậy anh tranh thủ chợp mắt một tiếng đi.” Thẩm Tế Sơ bực bội nói: “Như vậy thì tính là nghỉ ngơi gì chứ?”
“Nhớ anh sao?” Bàn tay người đàn ông đặt trên eo cô, hỏi thẳng: “Mấy ngày nay anh có việc, em ở một mình, có thấy buồn chán không?”
“Yên tâm đi, trước giờ em vẫn luôn một mình, anh không có ở đây, em cũng có thể quen được.”
“Vậy bao giờ thì em mới quen được việc có anh ở đây? Tốt nhất là kiểu không có anh, trong chốc lát không gặp được anh liền cuống cuồng lên ấy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây