Hạ Xuyên Dã đứng bên cạnh cô một lúc, thấy cô đã ăn hết hai phần ba số thức ăn mình mang về, cuối cùng cũng hài lòng một chút, anh đặt tay lên vai Thẩm Tế Sơ: “Mấy ngày nay em đừng ra ngoài nữa.”
Thẩm Tế Sơ đang uống canh, thìa canh trong tay còn chưa kịp đưa lên miệng đã bị anh cúi đầu ngậm lấy, uống hết cả nước canh.
Người đàn ông cúi người, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô: “Nghe rõ chưa?”
“Nghe rõ rồi.”
“Muốn ra ngoài thì dùng trí não gọi anh, nếu rảnh anh nhất định sẽ quay về, nhưng nếu không có anh, em không được ra ngoài.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây