“Sao anh bị thương mà không nói? Để em xem nào.”
Hạ Xuyên Dã nắm lấy cổ tay cô: “Ngủ đi, vết thương nhỏ này hai tiếng là tự khỏi, không cần lo.”
“Nhưng mà...”
Ai ngờ anh đột ngột đè cô xuống giường, ghé sát tai cô, thấp giọng nói: “Đừng bận tâm.”
Thẩm Tế Sơ còn muốn nói gì đó, lại nghe thấy giọng nói gần như là đang lầm bầm của anh: “Đừng nhìn, không phải vết thương gì nghiêm trọng đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây