Bị mắng, đám dị năng giả xấu hổ bỏ chạy.
Cuối cùng chỉ còn lại một mình Thẩm Tế Sơ vẫn đứng dưới gốc cây trước cửa.
Cô cũng định rời đi, không ngờ Nguyễn Chu Vi tinh mắt, hình như vừa nãy lúc mắng người đã để ý thấy cô ở góc khuất, thấy cô động đậy liền lóe người đến trước mặt cô: “Tiểu mỹ nữ~ Mấy ngày không gặp, nhớ anh chưa?”
“Lúc này rồi, anh còn tâm trạng đùa giỡn sao?”
“Sao lại không có tâm trạng? Mệnh ai nấy hưởng thôi, người bên trong từ tiền tuyến trở về, cũng không biết bị nhiễm phải virus gì, rất khó giải quyết, nhưng anh đã cố gắng hết sức rồi, chẳng lẽ còn muốn một người làm nghiên cứu như anh phải quỳ xuống cầu xin cấp trên? Hay là đi nhận lỗi với họ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây