Cô dùng tay không bị thương để lau, nhưng vẫn không có chút sức lực nào, hơn nữa cô chưa ăn gì, kì hai cái liền mệt mỏi, đành phải đổi tay tiếp tục.
Bàn tay nhỏ mềm mại như không xương lại còn hơi lạnh lẽo xoa nắn lung tung trên lưng, Hạ Xuyên Dã nằm úp sấp trên thành bể, cảm thấy hơi ngứa, lại hơi nóng, cô không có sức, cũng không chà xát mạnh tay như đám người trong quân đội, nhưng anh lại rất hưởng thụ, thoải mái vô cùng, chỉ là thiếu chút nghiêm túc.
Lông mi Thẩm Tế Sơ còn đọng nước, cụp mắt xuống, trông rất ngoan ngoãn, nhưng thực chất trong lòng không ngừng mắng anh, mỗi lần chà xát, cô đều phải lầm bầm chửi rủa.
Cho đến khi mắng mỏi miệng, im lặng, đầu ngón tay cảm nhận được từng đường gồ ghề trên lưng anh, còn có mấy vết sẹo dài hơn cả lòng bàn tay cô, động tác hơi khựng lại.
Người đàn ông cảm nhận được sự sững sờ của cô, đôi mắt vốn đang nhắm hờ từ từ mở ra: “Tiếp tục.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây