“Ba vị tiểu ca sao? Bây giờ Trường Sinh đã là Thánh tử Thanh Vân thánh địa, xem ra chính là ba chúng ta, ánh mắt của lão gia hỏa này không tệ! Mới liếc cái đã nhận ra thiên tài có thiên tư tuyệt thế ta sao?” âu Dương lập tức tăng hảo cảm với người trung niên trước mặt.
Nhưng lại ngại lão đầu nhà mình chưa chết, chỉ có thể ôm quyền tiếc nuối: “Đa tạ tiền bối nâng đỡ, nhưng tạm thời bọn ta không có dự định đổi tông môn!”
Người trung niên hơi kinh ngạc nhìn âu Dương, không hiểu nói: “Ta không hỏi ngươi ngươi trả lời làm gì? Tư chất ngươi thế nào trong lòng ngươi không rõ à?”
“Phụt!” Động Hư Tử bật cười, sau đó mặt lập tức khôi phục bình thường.
âu Dương xám mặt nhìn người trung niên này, mắt lão gia hỏa này có tật không? Loại thiên tài tuyệt đỉnh như mình mà không để vào mắt, nếu không phải giao diện thuộc tính của người trung niên này rất trâu bò thì bây giờ mình đã cho lão ăn một roi rồi!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây