âu Dương nhíu mày nhìn Động Hư Tử, giống như việc cứu vớt thiên hạ biến thành trách nhiệm đương nhiên của những tu sĩ mạnh. Chuyện này ở kiếp trước nghe giống trò đùa nhưng ở đây thì trở thành hiện thực.
Dù là Động Hư Tử hay sư nương ở Vạn Yêu quốc, Hồ Vân hay những tu sĩ mạnh mà hắn chưa từng gặp đều bởi vì lý tưởng cao cả này mà cam tâm từ bỏ tu vi suốt đời thậm chí cả mạng sống. Ngoài ra, không chỉ là mạng sống của bọn họ mà bọn họ còn dùng mạng sống của người thân, đệ tử để làm thủ đoạn. Nhưng để thực hiện việc lớn thì đều được gọi là cao cả.
Lý tưởng cao cả giống như ép buộc này khiến âu Dương cảm thấy buồn nôn và chán ghét.
“Vì thiên hạ trong miệng các ngươi mà kẻ trước chết, người sau tiến lên tiếp tục chết, đây là cứu vớt thiên hạ sao? Các ngươi có phải già rồi nên hồ đồ không?” âu Dương lạnh lùng hỏi Động Hư Tử.
Động Hư Tử cũng nghiêm túc nhìn chằm chằm âu Dương, nói: “Tiểu tử, ngươi từ nhỏ lớn lên ở Thanh Vân tông, ngươi nhìn thấy thế giới bên ngoài chưa? Ngươi cho rằng bên ngoài cũng giống chín thánh địa lớn sao? Ngươi đứng tại trên núi cao nhìn xuống chúng sinh thì cho rằng chúng sinh giống như những gì ngươi ngươi thấy sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây