âu Dương và Tô Tiểu Thất đi vào trong sân, âu Dương nịnh nọt rót cho vị sư thúc trước mặt mình đây một ly trà. Tô Tiểu Thất nâng chung trà lên theo thói quen, cau mày hỏi.
“Không phải là trà ngộ đạo thượng phẩm sao?”
âu Dương cầm ấm trà, hơi ngượng ngùng đáp.
“Lần trước đến Ngũ Hành phong vay một cân nhưng uống hết rồi. Lần sau rảnh rỗi ta lại đi mượn.”
Tô Tiểu Thất tức giận trừng mắt nhìn âu Dương một cái, cái tính không biết xấu hổ của thằng nhãi này giống như đúc Hồ Vân lúc còn trẻ. Ánh mắt của Tô Tiểu Thất lại chợt ảm đạm đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây