“Còn phải đi đến chỗ Cửu Nho Bảo Thụ, đưa một ít cho Hồng Khinh Hải. Một mình hắn ở lại bên trong tiểu thiên địa kia thời gian dài như vậy, nhất định phải khao thưởng tử tế một phen.”
Hôm qua bởi vì có quá nhiều linh thú, nên hắn không đi gọi Hồng Khinh Hải tới, hiện giờ vừa vặn muốn đi qua bên đó vừa xem xét vừa bồi dưỡng Cửu Nho Bảo Thụ một chút, nên thuận tiện mang cho Hồng Khinh Hải một ít Viên Ma Tửu.
Lục Huyền nghĩ thầm, sau đó nhanh chân đi vào khu vực linh điền đang gieo trồng Cửu Nho Bảo Thụ, xuyên qua mấy đạo cấm chế đơn giản, hắn tiến vào bên trong.
Một giọng nói trong trẻo bình thản chợt vang lên bên tai hắn, Cửu Nho Bảo Thụ đang ở cách đó không xa bị văn khí kích thích, cành lá rì rào lay động, thỉnh thoảng còn có hư ảnh chữ đen chui vào trong đó, rồi biến mất không còn thấy gì nữa. Bảo thụ hiện giờ đã cao bằng một người, đứng từ xa xa cũng có thể ngửi được mùi hương của mực, khiến nội tâm người ta không tự chủ được mà bình tĩnh lại.
“Lục tiền bối!” Hồng Khinh Hải đọc xong thi văn, đầu tiên là kính cẩn thi lễ với Lục Huyền.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây