Quan sát nửa khắc, nét mặt Lục Huyền toát lên vẻ ảm đạm, hắn nhẹ nhàng buông cổ thạch thanh liên xuống. Đồng thời, Địa Dẫn Thuật cấp bậc tông sư cũng được hắn bí mật thi triển, để khối cổ thạch kia hơi chìm xuống mặt đất một chút. Ngay sau đó, hắn ngưng tụ tâm thần lên bề mặt cổ thạch thanh liên. Nhưng ý niệm hắn chờ mong cũng không xuất hiện trong đầu.
Ánh mắt Lục Huyền vẫn rất bình tĩnh, hắn biết dù phương thức của mình rất khả thi nhưng xác suất để tìm được linh chủng từ trong mấy khối cổ thạch ở nơi này cũng không lớn. Dù sao cũng chỉ có một phần nhỏ cổ thạch đang ẩn chứa bảo vật hiếm thấy, mà nhóm bảo vật ở nơi này lại cực kỳ đa dạng, có linh quáng, có pháp bảo pháp khí, cũng có linh đan vân vân… dưới hai tầng nhân tố giới hạn như vậy, khả năng phát hiện ra cổ thạch có chứa linh chủng vốn đã khó khăn, lại càng thêm khó khăn.
Hắn chậm rãi đi tới trước khối cổ thạch thứ hai, vẫn làm theo cách cũ, lặng lẽ hoàn thành một loạt động tác.
Trong số những tu sĩ có mặt tại nơi này, cũng không ít người đang sử dụng các loại thủ đoạn nhỏ để dò xét cổ thạch như hắn, nhưng chỉ cần không làm cổ thạch hư hại thì vị tu sĩ Cổ Ngọc Hiên kia cũng không để ý đến.
“Chẳng lẽ cách này không có tác dụng? Từ nãy đến giờ ta không phát hiện được một hạt linh chủng nào cả.” Lục Huyền liên tục kiểm tra chừng bảy - tám khối cổ thạch mà trong đầu vẫn không xuất hiện bất cứ tin tức liên quan nào, trong lòng hắn không khỏi sinh ra một tia dao động. Hắn dừng bước, thoáng điều chỉnh hơi thở, sau đó lại ôm theo tự tin mười phần đi về phía một khối cổ thạch khác.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây