Ngay sau đó, một thiếu phụ xinh đẹp dáng vẻ thướt tha, ngũ quan tinh xảo, chậm rãi bước đến, đôi chân ngọc trắng như tuyết của nàng khẽ nâng cao chừng ba tấc, điểm nhẹ trên mặt đất. Khi nàng bước đi bộ váy voan màu phấn hồng trên vai dẫu không gió lại tự bay, núi non bên trong lướt qua trước mắt, cảnh đẹp không sao tả xiết.
“Vị đạo hữu này có chút xa lạ, không biết nên xưng hô thế nào? Nô gia là Đinh Niệm, quán chủ của Trường Nhạc Quán, cứ gọi ta một tiếng Niệm Niệm là được.” Giọng nói của thiếu phụ nghe mềm mại nhu hòa, khiến người ta không kìm được mà say mê trong đó.
“Tại hạ bọn họ Hoàng, gặp qua Đinh đạo hữu.” Lục Huyền chắp tay nói, dù nữ tu trước mắt bày ra tư thái cực thấp nhưng hắn cũng không dám khinh thường. Linh thức của hắn đã tra xét qua, tu vi cảnh giới của nữ tu này không hề thua kém hắn, đều là tu sĩ Kết Đan.
“Hóa ra là Hoàng lang, đây là lần đầu tiên Hoàng lang tới Trường Nhạc Quán ư? Có cần nô gia hầu hạ hay không?” Thiếu phụ tiến lên vài bước, cánh tay như ngọc nhẹ nhàng choàng lên bờ vai Lục Huyền, khóe miệng khẽ nhếch, phả ra hơi thở như lan.
Lục Huyền lộ vẻ mặt tự nhiên, nhẹ nhàng lui về phía sau hai bước.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây