Bỗng “Phịch” một tiếng! Con nhện khổng lồ lập tức bay ra ngoài với tốc độ còn nhanh hơn lúc nó lao đến, toàn thân đập thẳng vào vách đá, vô số nham thạch rơi xuống như mưa to, còn con nhện thì lún sâu vào trong đó.
Lục Huyền tung người nhảy lên vách đá, kéo con nhện khổng lồ từ trong hố ra, nhìn con nhện khổng lồ tinh thần uể oải, đã gãy mất hơn nửa số chân dài, hắn quay đầu nhìn về phía con Hắc Kỳ Báo đang thờ ơ như không có chuyện gì bên cạnh.
“Hắc báo à, lần này ta nhất định phải phê bình ngươi một tiếng. Con nhện nhỏ nhà người ta nghênh đón nhiệt tình như vậy mà ngươi nỡ đối đãi với nó thế này sao? Chúng ta tới nơi đây vì kết giao bằng hữu chứ không phải để đánh nhau.” Giọng điệu của hắn mang theo vài phần trách cứ Hắc Kỳ Báo.
“Haizz, chú nhện nhỏ đáng thương, nghĩ thoáng một chút đi nhé, không sao đâu, chờ vết thương của ngươi khỏi chúng ta lại giao lưu nhé, có được hay không?” Lục Huyền nhìn con nhện khổng lồ vẫn nằm im thin thít, không dám nhúc nhích dưới uy thế của Hắc Kỳ Báo, trên mặt như cười như không, dịu dàng nói.
“Hả? Ngươi không đồng ý à? Không muốn làm bằng hữu với hắc báo nhà ta sao?” Thấy con nhện khổng lồ vẫn không có bất cứ động tĩnh gì, Lục Huyền hung tợn nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây