“Con Liệt Vân Ưng này đã bị ta thuần hóa hoàn toàn, giờ ở trước mặt ta nó cực kỳ ngoan ngoãn, không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa. Nếu các vị ở đây có hứng thú, sau khi cho nó ăn một ít thịt yêu thú có thể tới sờ nó thử xem.” Đinh Dục cười nói.
Thấy mọi người bị con hung thú Liệt Vân Ưng ngoan ngoãn kia thu hút, nụ cười trên mặt gã càng sâu hơn, giọng điệu cũng không nén nổi đắc ý.
“Việc thuần hóa Liệt Vân Ưng đã cho thấy, chỉ cần kiên nhẫn với hung thú và thưởng phạt phân minh, thì dù hung thú có hung ác bạo ngược đến đâu cũng có thể thuần hóa thành công.”
“Câu này nghe như có ẩn ý nhỉ?” Lục Huyền vừa oán thầm vừa đi tới chỗ Đinh Dục.
“Chúc mừng Đinh đạo hữu đã thuần hóa hung thú bạo ngược thành công, tạo nghệ ngự thú của đạo hữu thật sự khiến Lục mỗ bội phục.” Hắn lạnh nhạt chúc mừng Đinh Dục.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây