“Là chuyện tốt, chuyện tốt, ta cùng với mấy tên đạo hữu tương đối quen thuộc dự định sẽ đi vùng bắc bộ của Trung Châu lịch luyện thăm dò, Lục đạo hữu có muốn cùng đi với chúng ta không?”
“Đi bắc bộ xa xôi sao?” Trên mặt Lục Huyền lộ vẻ khó xử.
“Ta nhớ đạo hữu đã mấy lần muốn hỏi thăm tin tức về Nguyên Từ Linh Khoáng, mà nghe nói trên Nguyên Phong Đảo trong Vô Ngân Hải từng có một tòa Nguyên Từ Linh Sơn xuất hiện, vừa vặn có thể đi qua nhìn một chút. Cho nên ta mới tới đây hỏi thăm Lục đạo hữu xem sao. Mấy vị đạo hữu kia đều ở cảnh giới Kết Đan, thực lực không tầm thường, phẩm tính thượng giai. Mấy người chúng ta hợp lực với nhau thì khả năng Lục đạo hữu nhận được Nguyên Từ Linh Quáng sẽ gia tăng thêm khá nhiều. Cơ hội tốt như vậy, chẳng lẽ đạo hữu không định đi tranh đoạt một chút đại cơ duyên kia sao?” Hiên Viên Triệt nghi hoặc hỏi.
Trên thực tế, sau khi gã biết được con đường lịch lãm rèn luyện sắp tới, trong đầu đã nhanh chóng nhớ ra bảo vật Nguyên Từ Linh Quáng – thứ mà Lục Huyền đã từng nhớ thương từ rất lâu rồi – mới cố ý đến đây mời hắn cùng đồng hành.
“Tranh đoạt cơ duyên?” Trong lòng Lục Huyền thầm mặc niệm một câu. Cơ duyên thì đương nhiên là vẫn phải lấy tới tay, nhưng có quầng sáng ở đây, hắn thực sự không cần thiết phải nhúng tay vào tranh giành.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây