“Không sai, nhưng Lục đạo hữu cũng không cần phải lo lắng quá mức, tu sĩ Kết Đan sơ kỳ vô thanh vô tức tử vong như vậy, Tuần Sát Sứ của Thiên Tinh Động đương nhiên sẽ không chịu để yên, nhưng chắc là đối phương không hoài nghi đến ngươi và ta đâu.” Hiên Viên Triệt có vẻ tự giễu nói.
Lục Huyền vội vàng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Trên người hắn có một món bảo vật là Thanh Phù Vũ Y, cũng không lo lắng sẽ có người thôi diễn được thiên cơ tìm ra mình, huống chi, một tán tu Kết Đan sơ kỳ, tuy hiện giờ đã rơi vào tình trạng sống chết không biết, nhưng cũng không đủ tư cách để Nguyên Anh Chân Quân dùng thần thông thôi diễn đi tìm kiếm tu sĩ phía sau màn.
“Nhưng lần này Hiên Viên Triệt tới cũng coi như đã nhắc nhở ta rồi, nhất định phải giấu mấy gốc Si Mộc lấy được từ chỗ Hoàng Viêm Động đi. Đương nhiên, cây Si Mộc vốn lấy máu thịt làm thức ăn, hẳn là Hoàng Viêm Động sẽ không để tu sĩ khác biết được sự tồn tại của chúng nó, nhưng vẫn phải cẩn thận, chỉ sợ xảy ra tình huống bất ngờ nào đó khiến bản thân không lường trước được thôi.”
Trong động phủ có trận pháp cấm chế cường đại, hắn chỉ cần ẩn mình khiêm tốn một ít thì người bên ngoài sẽ rất khó biết được sự tồn tại của Si Mộc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây