Gã đưa mắt nhìn Khổng Tước Minh Vương kiếm cùng với Đa Tí Thi Nô trước người Lục Huyền, trong mắt hiện lên một tia lửa nóng. Vừa nhìn đã biết hai loại bảo vật này không tầm thường rồi.
Ban đầu gã nghĩ, có thể ăn được hết nhục thân của Lục Huyền đã là chuyện không tệ, thực sự không ngờ lần này còn có thu hoạch ngoài ý muốn như vậy.
Trong lòng gã, chuyện bản thân lấy được hai món bảo vật kia đã là mười phần chắc chín rồi.
Tuy hai món bảo vật này của Lục Huyền vô cùng lợi hại, nhưng so sánh với gã, hắn vẫn yếu hơn một chút, càng không có khả năng bù đắp chênh lệch tu vi giữa hai bên. Một người đã đạt đến Kết Đan trung kỳ, còn có kinh nghiệm giết chóc vô số, trong khi một người chỉ là Kết Đan sơ kỳ, còn có thân phận linh thực sư, không am hiểu đấu pháp, thực lực có sự cách biệt rất lớn.
“Vì sao các hạ lại biết ta sẽ đi qua nơi này?” Sắc mặt Lục Huyền vô cùng âm trầm, từ khi hắn phát hiện ra vị tu sĩ núi thịt này có ác ý với mình, trong lòng đã tự đặt bản thân vào tình huống nguy cơ trầm trọng, cả ngày nghĩ trăm phương ngàn kế chỉ muốn tránh đi, nên lúc rời khỏi Thanh Mộc Tinh Động, hắn đã cố ý giấu giếm hành tung, thi triển Mộc Độn thuật thời gian dài như vậy, ai ngờ vẫn bị tên tà tu này cản đường!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây