Lục Huyền lộ vẻ mặt bình tĩnh, lẳng lặng quan sát dị tượng này thành hình. Thái Ất Lôi Phù ngũ phẩm trong tay áo đã vận sức chờ phát động, trong khi một tấm Lôi Cực Độn Phù ngũ phẩm khác cũng đang trong trạng thái chuẩn bị sẵn sàng, một khi có bất cứ tình huống nào không thích hợp phát sinh, hắn sẽ lập tức kích phát phù lục, chạy thật xa khỏi nơi này.
Thậm chí cả Trấn Ngục Kim Cương lục phẩm đang cất trong Thao Trùng Nang, cũng ở bên bờ kích phát rồi.
Chỉ thấy vô số khí tức màu xanh nhạt trước mắt nhanh chóng ngưng tụ thành một bóng người màu xanh đậm. Bóng người này cao tới mấy chục trượng, trên đầu có vô số nhánh dây leo với màu sắc và kích cỡ lớn nhỏ không đồng đều, nhẹ nhàng trượt xuống dưới, nửa thân trên còn mọc ra vô số cành lá giống như cánh tay, một mực chồng chất lên nhau, kéo dài đến tận phía cuối của bức màn che màu xanh biếc.
“Tiểu hữu đừng quá khẩn trương, ta vốn không có bất cứ ác ý gì đối với ngươi.” Một thanh âm dịu dàng đến cực hạn nhẹ nhàng truyền vào bên tai Lục Huyền, giống như phôi thai trong cơ thể mẹ, thoáng cái đã khiến cho sự đề phòng của Lục Huyền biến mất hơn phân nửa.
“Bái kiến tiền bối.” Mặc dù Lục Huyền không cảm nhận được bất cứ dao động linh khí nào từ phía hư ảnh cực lớn trước mắt, nhưng trong lòng cũng biết thực lực của luồng hư ảnh nọ vô cùng mạnh mẽ, sâu không lường được, bởi vậy mới kính cẩn thi lễ nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây