Trên bầu trời, hắc phong thổi quét, sấm sét vang dội, Lục Huyền đứng trên một chiếc bảo chu, thản nhiên nhìn cảnh tượng kỳ dị bên ngoài vòng bảo hộ linh khí.
“Lục đạo hữu tới đây ngồi đi, dùng thử linh trà Trương mỗ cất giữ nhiều năm xem sao, dù kém hơn linh nhưỡng của đạo hữu nhưng cũng có điểm đặc sắc riêng.” Tu sĩ trung niên đang đứng cách đó không xa hô lên với Lục Huyền.
“Được.” Lục Huyền vui vẻ đồng ý, lại nhẹ nhàng uống một ngụm trà nóng tỏa linh khí khắp bốn phía.
“Hương thơm thuần khiết nồng đậm, vị ngọt ngân nga kéo dài, thật không tệ.” Hắn mỉm cười đánh giá.
“Xem hành động lúc trước của đạo hữu, có vẻ như Lục đạo hữu rất ít khi tiến vào không trung, có phải vậy không?” Trương Cửu Tông hỏi với vẻ nghi hoặc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây