Sau khi thu xếp cho ấu thú Lôi Long Hống xong, Lục Huyền vội vàng đi vào linh điền, lấy ra hạt linh chủng Phi Lôi Chi. Hắn tìm một mảnh linh điền có khí tức lôi linh khá nồng đậm, rắc số cát đá vụn màu trắng bạc lúc trước từng thu thập được từ dược viên Thượng cổ trong Lôi Hải lên trên, sau đó thi triển Địa Dẫn Thuật, vùi linh chủng Phi Lôi Chi vào trong linh nhưỡng.
“Không ngờ ta lại dễ dàng có được một loại linh thực lục phẩm như thế, không uổng công ta chăm chỉ dọn dẹp tạp chất Lôi Tử Tinh cho con Thanh Giác Lôi Hủy già nua kia.” Lục Huyền nhìn hạt linh chủng cổ quái đang được chôn sâu bên trong linh nhưỡng, trong lòng vẫn thấy lâng lâng vui sướng.
Tâm niệm vừa động, những đám mây trên không trung bắt đầu di chuyển, từng sợi linh vũ nhè nhẹ rơi xuống, vừa hay lại chạm vào vùng linh nhưỡng đang bao vây xung quanh linh chủng Phi Lôi Chi, lặng lẽ thấm nhuần, chậm rãi dung nhập vào trong.
Bồi dưỡng linh thực Phi Lôi Chi một lát, Lục Huyền đã nhớ kỹ đặc tính của linh thực, rồi không chút do dự, lập tức lấy ra chừng mười đạo lôi linh màu xanh thẫm từ trong túi trữ vật, dùng cấm chế đơn giản trói buộc nó lại rồi để cho Phi Lôi Chi thỏa thích hấp thu lôi linh.
Trong cảm nhận của linh thức, hư ảnh hình người bên trong linh chủng vừa khẽ giần giật dưới sự kích thích của lôi linh xanh thẫm, thậm chí nó còn có dấu hiệu như muốn lao ra từ bên trong hạt giống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây