Nói thật, đối với sự khinh thường trong giọng nói của tu sĩ Ly Dương Đạo Tông kia, Lục Huyền cũng không quá mức để ở trong lòng, có thể mượn cơ hội này để kết bạn với Hình Yên Nhiên – một người có tới hai thân phận vừa là nữ nhi của một vị Kết Đan hậu kỳ vừa là đệ tử của Ly Dương Đạo Tông - đương nhiên hắn sẽ không bỏ qua.
Nói không chừng hắn còn có thể nhận được chừng một - hai hạt linh chủng cấp cao từ trong tay những thế lực lớn này cũng nên.
Lục Huyền đi theo sau lưng ba người Hình Yên Nhiên, tiến vào một khu biệt viện. Trong sân này có trải một lớp linh nhưỡng màu đen dày đặc, thỉnh thoảng lại nổi lên từng cái bong bóng màu đen nhạt, bong bóng phả ra một mảnh linh khí bức người, không nhìn ra được lai lịch của loại linh nhưỡng này là thế nào. Bên trên có gieo trồng không ít linh thực, phẩm giai cũng không thấp, cực kỳ hiếm thấy tam phẩm trở xuống.
“Mảnh linh điền lớn như vậy lại chỉ trồng có mấy cây linh thực thế này, đúng là lãng phí, quá mức lãng phí!” Trong lòng Lục Huyền vô cùng xót xa.
Phải biết rằng bên trong tòa động phủ nơi hắn ở, hắn chỉ hận bản thân không thể sử dụng hết mỗi một phần linh điền nhỏ bé có thể tận dụng được, vậy mà nữ tử trước mắt lại phung phí của trời như vậy, khiến cho một linh thực sư như hắn phải ghen tị đến đỏ mắt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây