“Có lẽ ta nên mở một tiểu điếm, tìm một tu sĩ có thể tin tưởng rồi ủy thác cho người đó tới quản lý tiểu điếm này, sau đó thông qua con đường như vậy, bán đi một ít bảo vật phẩm cấp bình thường, cũng thuận tiện để đối phương thay ta sưu tầm một ít linh chủng quý hiếm.” Trong lòng Lục Huyền đã lóe lên một ý tưởng.
Hắn cần tự mình chăm sóc bồi dưỡng linh thực, nếu giao cho người khác làm sẽ ảnh hưởng rất lớn đến phần thưởng bên trong quầng sáng, bởi vậy hắn không có quá nhiều thời gian rảnh rỗi, cần phải tìm một người thay mình xử lý những công việc bên ngoài.
Ôm theo suy nghĩ như vậy, hắn đi dạo loanh quanh qua các cửa hàng trên đường, tìm hiểu về giá cả của các loại bảo vật, cũng thuận tiện bổ sung một ít vật tư cần thiết cho việc tu hành.
Sau khi trở lại động phủ, Lục Huyền lại vội vã đi tới khu vực trung tâm của linh điền. Trong từng đợt âm phong rít gào, hắn tìm được một mảnh linh điền trống rỗng, rồi đặt hài cốt tiểu cầu vào trong linh nhưỡng U Nê Nhục. Từng đợt linh vũ nhè nhẹ rơi xuống, rót vào vô số khe hở bạch cốt đang quấn quýt lấy nhau kia.
“Cũng may lúc trước ta từng đi săn một đoạn thời gian, lại thu mua được rất nhiều yêu thú, hiện giờ trong tay vẫn còn tích trữ rất nhiều hài cốt, không cần phải lo lắng đến vấn đề sinh trưởng của Hài Ma Quan này.” Lục Huyền khẽ cười, sau đó lấy một khúc xương đầu trắng hếu từ trong Thao Trùng Nang ra, cẩn thận đặt lên hạt linh chủng Hài Ma Quan này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây