Lại nói, thời điểm hai người Lục Huyền đi tới hòn đảo nhỏ đầu tiên, bọn họ đã gặp phải Lạc Minh đã bị thương nhẹ, sau đó mấy người cùng nhau hành động, đi tới rìa dược viên.
“Hai vị đạo hữu ấy có thực lực cường đại, phúc duyên thâm hậu, hẳn là không gặp phải tình huống nguy hiểm tới tính mạng đâu.” Lục Huyền nói mà mặt không hề đổi sắc.
“Thân thể Vương đạo hữu cường hãn, có thể ngạnh kháng công kích sấm sét, hắn là người có năng lực phòng hộ mạnh nhất trong mấy người chúng ta.” Lạc Minh trầm giọng đáp lời.
Lục Huyền khẽ gật đầu.
“Viên đạo hữu lại càng không cần phải nói, tu vi tinh xảo, còn có món pháp khí quải trượng quý hiếm như thế, có thể nói là thực lực mạnh nhất trong nhóm chúng ta, hẳn là đối phương cũng có thể bình an trở về.” Hắn tiếp tục phụ họa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây