“Phốc!” Bà lão tóc trắng phun ra một ngụm tinh huyết, nửa do tâm ý tương thông với đám yêu trùng kia, giờ toàn bộ chúng đều bị diệt trong một khoảng thời gian cực ngắn khiến bà ta bị thương không nhẹ, nửa thì do tức giận không chịu nổi.
Bà ta thu thập đám yêu trùng này cũng chẳng dễ dàng, sau đó lại hao tốn rất nhiều tinh lực để bồi dưỡng, mà trước kia chúng đã từng lập được không ít công lao cho bà ta, thật không ngờ, vừa đối đầu với Lục Huyền, chúng lại bị mấy tấm phù lục trên tay hắn dễ dàng tiêu diệt như vậy!
Bà ta tuy tiếc nuối nhưng cũng hiểu rõ mình không phải đối thủ của Lục Huyền, tâm niệm nhanh chóng xoay chuyển, lại phun một ngụm tinh huyết lên cây quải trượng đầu rồng. Chỉ thấy một luồng hư ảnh Giao Long từ bên trong bắn ra nhanh như chớp, cưỡi mây đạp gió, mang bà ta bay về phía xa, thoáng cái đã cách ngoài trăm trượng.
Ngay khi bà ta cho rằng bản thân đã tìm được một đường sinh cơ thì đột nhiên một tròng mắt màu xám trắng lại đột ngột xuất hiện ngay trước mặt. Từ bên trong tròng mắt tuôn ra vô vàn ảo ảnh khiến cho động tác của bà ta lập tức trì trệ xuống.
Dù ảnh hưởng cũng chỉ diễn ra trong tích tắc ấy nhưng tới thời điểm bà ta cố gắng khôi phục tỉnh táo lại phát hiện một cây dùi màu trắng bạc đã vụt một cái đâm vào thức hải của mình. Cơn đau nhức truyền đến, như muốn bổ đôi cái đầu của bà ta ra thành hai nửa. Ngay sau đó, đột nhiên đầu óc bà ta vốn đang đau đớn lại biến thành nhẹ nhõm, dường như khoảng cách giữa bà ta và luồng hư ảnh Bồ Tát bốn tay cao cao tại thượng vốn đang quan sát bà ta từ trên cao kia, càng ngày càng trở nên xa xôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây