Lục Huyền vừa định đi vào linh điền xem xét tình huống một chút, đột nhiên từ mu bàn tay lại truyền đến một hồi dị động, giống như có một dòng nước trong suốt đang chậm rãi chảy qua.
“Làm sao con côn trùng này lại chạy từ trong đan thất ra đây rồi?” Lục Huyền tập trung tinh thần vào Dược Trĩ, trong nháy mắt đã biết được trạng thái của nó: “Hóa ra là đã lâu nó không được thưởng thức đan độc.”
Hắn có chút buồn cười. Đúng là dạo này hắn luôn bận rộn đi bồi dưỡng linh thực rồi ngưng kết linh chủng, không có thời gian đi luyện đan, cũng không để ý đến Dược Trĩ vốn luôn cổ quái và bình thường cảm giác tồn tại gần như là bằng không này.
Hắn lập tức lấy một viên đan dược tam phẩm có phẩm chất bình thường từ trong túi trữ vật ra, trong cảm nhận của linh thức, thân hình Dược Trĩ bắt đầu phát sinh biến hóa, nó nhanh chóng bọc viên đan dược kia lại, bọc đến cực kỳ chặt chẽ, rồi nhẹ nhàng kéo theo “chiến lợi phẩm” của mình vào trong đan thất, chậm rãi hưởng dụng.
Mặc kệ Dược Trĩ, Lục Huyền nhanh chóng đi vào trong linh điền, ngồi xổm xuống phía trước một gốc Thủy Huỳnh Thảo. Trên phiến lá của Thủy Huỳnh Thảo, đã xuất hiện mấy cái mầm màu xanh thẳm nhô lên cao rồi, bên trong ẩn chứa sinh cơ vô cùng nồng đậm, khiến cho những điểm huỳnh quang phía trên phiến lá dài nhỏ bên cạnh trở nên ảm đạm hơn rất nhiều.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây