“Một chút linh tửu thôi, không tính là gì. Ngược lại là ngươi đó, không đến một ngày đã có thể khôi phục lại bình thường từ trong hiệu dụng của Hầu Nhi Tửu, linh thức, nhục thân đều coi như không tệ.” Trong mắt lão viên hiện lên một tia tán thưởng.
“Ta ngẫu nhiên đạt được một môn công pháp luyện thể, tu hành hồi lâu, bởi vậy mà thân thể gia tăng không ít.” Lục Huyền qua loa đáp.
“Tiền bối, đây là Bách Quả Linh Tươngdo ta ủ chế ra, bên trong có dùng mấy chục loại linh quả ủ chế mà thành, mùi vị biến hóa đa đoan. Còn nữa, đây là một ít linh quả Mê Tiên Đào, mùi thơm ngát, cắn giòn tan, bên trong ẩn chứa linh lực phong phú, kính xin tiền bối thưởng thức.”
Hắn lấy một bình Bách Quả Linh Tương, cùng với một số Mê Tiên Đào tam phẩm từ trong túi trữ vật ra. Lão viên đã tặng cho hắn một phần Hầu Nhi Tửu trân quý, đương nhiên hắn cũng phải có qua có lại.
“Bách Quả Linh Tương? Cái tên này rất quen thuộc, ta còn nhớ, hình như nó chính là loại Linh Tương độc môn của một vị Kết Đan chân nhân nào đó trong tông môn, con hươu già kia cực kỳ thích thứ này, dưới tình huống bình thường, hầu như lúc nào nó cũng uống loại linh tương kia, thực không ngờ ngươi lại biết ủ chế thứ này.” Trong giọng nói của lão viên có mang theo vài phần hồi ức.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây