“Cuối cùng cũng xuất hiện.” Vào một ngày này, Lục Huyền chú ý tới một vị tu sĩ vóc dáng trung bình, mặt mũi bình thường đang đến gần tiểu viện, gã giả vờ như mình tình cờ đi ngang qua nơi này, cứ một mực vòng tới vòng lui xung quanh tiểu viện rồi lại nhanh chóng rời đi.
Gã hoàn toàn không để ý rằng, ngay tại khoảng không phía trên đỉnh đầu gã đang có một con mắt màu xám trắng lúc ẩn lúc hiện, dường như thứ này có thể trực tiếp xuyên qua trong hư không, đứng ở phía xa xa đằng sau lưng gã.
Ngày hôm sau, Ngụy Nhất Tiên bước chậm rãi bước đi khắp các ngõ hẻm bên trong Kiếm Môn trấn, thỉnh thoảng sẽ dừng lại để hỏi thăm các loại bảo vật tu hành trong gian hàng. Chẳng biết từ lúc nào gã đã đến gần tiểu viện của Lục Huyền.
“Sắp sửa thu được một lưới lớn rồi!”
Vừa bước đến nơi này, trong đầu Ngụy Nhất Tiên đã nghĩ, mình sắp lấy lại được cây Thánh Anh Quả Tử Chu thành thục kia cùng với mấy loại linh thực tứ phẩm, ngũ phẩm quý hiếm trong tiểu viện trước mặt, càng nghĩ cõi lòng càng nóng hừng hực, bước chân cũng theo đó mà đẩy nhanh hơn vài phần.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây