“Linh tương do Lục sư đệ ủ ra có hương vị thật đặc biệt, lát nữa ta nhất định phải xin sư đệ một bầu.” Cát Phác nhấp một ngụm Bách Quả Linh Tương, lập tức mở miệng khen ngợi.
“Chỗ của ta vẫn còn một ít, tẹo nữa hai vị sư huynh mỗi người mang về một bầu Bách Quả Linh Tương đi.” Lục Huyền lập tức đáp lời.
Cát Phác ngỏ lời cảm ơn, nhưng đột nhiên vẻ mặt gã trở nên nghiêm túc, lập tức lấy một gốc linh thực ra khỏi túi trữ vật.
Hình dạng của gốc linh thực này vô cùng quái dị, những sợi rễ dài ngắn không đồng nhất đang ngọ nguậy giống như tứ chi, trên thân cây dài lại có những vết nứt lớn nhỏ, phần rìa vết nứt đều là những đoạn răng cưa bén nhọn, cành lá mọc ra khỏi cây đang không ngừng vung vẩy trên không trung, cố gắng đục thủng tầng vách ngăn linh khí do Cát Phác tiện tay bố trí thành, để hung hăng đập xuống tay gã.
“Lục sư đệ tinh thông linh thực nhất đạo, sư đệ cảm thấy gốc linh thực này thế nào?” Gã cầm gốc linh thực quái dị kia tới, trực tiếp hỏi Lục Huyền.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây