“Đã lâu lắm rồi chúng ta mới gặp nhau, các ngươi còn nhớ linh quả linh nhưỡng và cả thịt yêu thú nướng của ta không?” Lục Huyền cười cười nhìn hai con linh thú nọ, lập tức hỏi dò.
“Kíu kíu!” Huyền Thiên Bạch Loan hưng phấn kêu to, rồi không ngừng gật cái đầu nhỏ, tỏ vẻ mình có nhớ.
Con Viên Hầu tinh xảo kia cũng chui ra từ sau lưng nó, đôi con ngươi màu hỏa hồng trong suốt chớp chớp, cũng khẽ gật đầu một cái rồi lập tức lùi về phía sau cánh chim Loan Điểu.
Sau khi Lục Huyền rời đi, thỉnh thoảng hai con linh thú này lại đến sơn phong nơi Lục Huyền ở, cũng vì chúng nó rất nhớ những bữa tiệc linh quả hắn thường tổ chức ở đây.
Phải biết rằng, tuy tu sĩ chuyên môn nuôi dưỡng chúng ở bên trong tông môn, cũng rất tận tâm tận lực, nhưng linh quả bọn họ cung cấp cho chúng, bao nhiêu năm qua vẫn không hề thay đổi, ăn mười năm như một ngày khiến mỗi lần chúng nó ăn vào đều cảm thấy như đang nhai sáp, không còn nếm ra mùi vị gì nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây