“Cũng ổn, tính cách của ta vốn đơn giản không cầu kỳ, rất ít đi tranh đoạt cơ duyên bảo vật với người khác, vì vậy ở Không Minh Đảo hay ở Thiên Kiếm Tông đều không khác nhau là mấy.” Lục Huyền cười nhạt trả lời.
“Vậy là tốt, là tốt rồi.” Tống Dục xoa xoa tay, thoáng do dự một chút, sau đó trong mắt hiện lên một tia kiên định: “Lục sư thúc, hôm nay ta tới đây làm phiền ngài là có chuyện quan trọng muốn nhờ.”
“Chuyện gì?”
“Chuyện là như vậy, trong khoảng thời gian này, không biết vì sao mà Không Minh Linh Ngư đang được nuôi dưỡng lại thỉnh thoảng xuất hiện một chút phản ứng bất thường, hơn nữa loại phản ứng bất thường này càng ngày càng xảy ra thường xuyên và kịch liệt. Tống gia đã bó tay bất lực, đành phải tới đây thỉnh cầu sư thúc đi tới trợ giúp.”
“Tình hình cụ thể thế nào?” Sắc mặt Lục Huyền trở nên nghiêm túc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây