“Tương truyền là rất nhiều năm về trước từng có vị trưởng lão Kết Đan thử vớt nó ra, nhưng lại bị một tia ý chí trên hài cốt Chân Long ngăn cản, thậm chí vị trưởng lão kia còn bị nó cắn trả trọng thương, vì vậy sau này không có ai đi thử nữa. Vả lại nếu đặt bộ hài cốt kia ở dưới đáy hồ, vô hình trung sẽ có long khí yếu ớt phiêu tán ra ngoài, thứ này cực kỳ có lợi cho sự phát triển của đám Giao Long cự mãng, cũng dần dần hình thành nên Thiên Long hồ như ngày nay.”
Lục Huyền gật đầu thật mạnh, sau đó trong lòng nổi lên một chút tâm tư đề phòng, nhìn về phía văn sĩ nho nhã: “Vậy sư huynh...”
Linh thực ngũ phẩm có sức hấp dẫn rất lớn đối với tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ, tuy hai người đều là đệ tử cùng một tông môn, nhưng cũng khó bảo đảm Đào Chi Thanh này thà mạo hiểm cũng muốn độc chiếm bảo vật.
Nghĩ là nghĩ như vậy, nhưng nếu tình huống xấu nhất xảy ra thì trong lòng Lục Huyền vẫn tràn đầy tự tin, dù trong tay đối phương có hơn chục con Giao Long trợ trận cùng với rất nhiều bảo vật khác, hắn cũng nắm chắc có thể an toàn rút lui.
“Lục sư đệ phát hiện ra dấu vết của Long Hài Thảo, ta cũng muốn chia sẻ bảo vật với sư đệ lắm, đáng tiếc chúng ta đều không có tư cách tiến vào chỗ sâu dưới đáy Thiên Long hồ. Ta sẽ báo cáo chuyện này lên cho tông môn xử lý! Còn về chuyện đã tìm thấy Long Hài Thảo thế nào, ta cũng sẽ bẩm báo đúng sự thật, không tham công lao của sư đệ.” Văn sĩ nho nhã thở dài một hơi, linh quang lấp lóe bên ngoài túi trữ vật, một con khôi lỗi mộc điểu lập tức xuất hiện trước mặt hai người.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây