“Có phải ngươi vừa ăn vụng linh thực trên sơn phong không?” Lục Huyền ngồi xổm xuống, vẻ mặt từ ái hỏi.
“Không...” Ngọn dây leo của Yêu Quỷ Đằng khẽ lắc lắc, trực tiếp truyền lại một ý niệm vào trong đầu Lục Huyền, tỏ ý phủ nhận.
“Thật không?” Lục Huyền tiếp tục cười hỏi, hắn nhìn chằm chằm vào vệt chất lỏng thảo mộc trên đỉnh dây leo.
“Không mà...” Yêu Quỷ Đằng vẫn mạnh miệng cãi.
“A, thế những dấu vết này là sao? Là chúng tự quệt vào người ngươi hả?” Lục Huyền dùng hai ngón tay làm thành cái kéo, “Xoẹt xoẹt” một tiếng cắt một đoạn nhỏ dây leo màu xám lạnh xuống, muốn dạy cho Yêu Quỷ Đằng một bài học nhỏ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây