“Tôn thượng, bên trong có hai hạt linh chủng, sinh cơ vẫn còn, nhưng tiểu nhân sợ mình không thể lấy chúng ra được.” Trên mặt tiểu nhân màu xanh nhạt hiện lên một tia xấu hổ.
“Không sao, cứ để ta giải quyết.” Lục Huyền nhìn chằm chằm vào đám huyết vân trước mặt, sau đó lạnh nhạt nói.
Trong khoảng thời gian hắn đi tìm kiếm linh chủng, Thanh Giác Lôi Hủy đã tiến vào cánh cửa truyền thừa kia rồi, nhưng có nó cố ý đánh tiếng, con Cự Tượng Lôi Đình kia sẽ không ra mặt tìm Lục Huyền gây phiền phức.
“Cũng may trong Lôi Khư không có tu sĩ nào khác, có thể cho ta có đủ thời gian suy nghĩ biện pháp lấy ra linh chủng.” Lục Huyền cười cười, hắn nhìn chằm chằm vào đám huyết vân kia, trong nháy mắt đã có quyết định. Chỉ thấy sau lưng hắn mơ hồ hiện lên hư ảnh một con Phượng Hoàng màu đỏ thẫm.
Sau đó, bàn tay trực tiếp hóa thành màu vàng nhạt, mặt ngoài thân thể hiện ra một tầng kim y mờ nhạt do vô số lôi quang bện thành. Kim y bao trùm toàn thân hắn chính là Kim Lũ Lôi Y đã tu luyện nhiều năm kia.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây