“Nếu ngươi không tình nguyện, ta cũng không miễn cưỡng, chỉ có điều tại hạ lại trùng hợp học được vài loại tà thuật, có thể câu hồn phách của ngươi ra, luyện chế thành một bộ huyết nhục khôi lỗi. Mặc dù làm như thế lượng tinh hoa sinh mệnh có thể thu thập được sẽ ít đi rất nhiều, nhưng miễn cưỡng cũng đủ dùng.” Đôi đồng tử của Lục Huyền lập tức trở nên tĩnh mịch, giống như đang muốn hút đi thần hồn của con rồng thất phẩm trước mắt vậy.
Lời này của hắn nói cũng không sai, Lăng Cổ có tu hành《 Huyết Thần Kinh 》, 《 Câu Hồn Kinh 》, hai thứ này hoàn toàn có năng lực làm được tất cả những chuyện kia.
“Ta có thể ở lại bên cạnh đạo hữu một ngàn năm. Nhưng đạo hữu nhất định phải cam đoan sẽ không gây ảnh hưởng đến đạo đồ của ta, không làm tổn thương tới căn bản của ta.” Con rồng thất kia thoáng phẩm trầm ngâm một lát, cuối cùng đã cắn răng nói.
“Vậy mới đúng chứ, đôi bên cùng có lợi, nói không chừng đến lúc đó hai chúng ta còn có thể thành tựu một đoạn giai thoại cũng nên.” Trên mặt Lục Huyền hiện lên một nụ cười.
“Về chuyện ngươi lo lắng, chúng ta có thể lập lời thề Tâm Ma.” Hắn hứa hẹn với con rồng nọ. Rồi ngay lập tức, cả hai đã bắt đầu thương lượng về các loại nội dung chi tiết trong quá trình hợp tác, thậm chí còn lập xuống lời thề Tâm Ma.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây