Hoàng Lương Ngọc Chẩm trân quý như vậy, mặc dù trên người hắn có không ít bảo vật, nhưng bảo hắn đưa tặng nó cho người khác, trong lòng vẫn cực kỳ tiếc nuối. Ngay cả khi cho mượn, cũng chỉ những người có giao tình thâm hậu, tín nhiệm lẫn nhau với hắn như Cát Phác, mới có tư cách này.
Về phần Đạo Thần Ngọc - thứ càng hiếm thấy hơn – đương nhiên là không cần thiết phải tiết lộ ra nữa, để lại cho bản thân sử dụng làm lớn mạnh thần thức là được.
Nghĩ vậy, trong lòng hắn đã nhanh chóng đưa ra quyết định, sau đó tiện tay bố trí một đạo cấm chế ở bên ngoài hai người.
“Cát sư huynh, sư đệ có một chuyện quan trọng muốn nói với ngươi. Trước đó, ngươi hãy cam đoan tuyệt đối sẽ không tiết lộ những lời ta nói hôm nay cho người ngoài.” Lục Huyền lộ vẻ mặt nghiêm nghị nói.
“Mời Lục sư thúc nói.” Cát Phác thấy thế cũng nghiêm mặt, lập xuống lời thề Tâm Ma.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây