“Ba người các ngươi đã bái nhập làm môn hạ của ta, vậy thì sau này ngoại trừ tuân thủ pháp quy tông môn, còn phải ghi nhớ quy củ của ta nữa. Không được ngỗ nghịch sư môn, không được đồng môn tương tàn, không được...” Lục Huyền nghiêm nghị nói.
“Cẩn tuân mệnh lệnh của sư tôn!” Ba người đồng loạt tỏ thái độ.
“Được rồi, không cần phải khẩn trương như vậy. Quy củ môn hạ của ta không quá nhiều, các ngươi chỉ cần nhớ kỹ mấy điểm chủ yếu là được. Sau này, ba người các ngươi chính là môn hạ của Lục Huyền ta, giữa hai bên phải ở chung cho thật tốt.” Lục Huyền nhìn thấy bộ dáng câm như hến của ba người bọn họ, chợt nhẹ giọng cười cười, lại ôn hòa nói.
“Vâng!” Ba người nhìn thấy thái độ của Lục Huyền như vậy, trong lòng cũng nhẹ nhõm hơn không ít, cùng đồng thanh đáp lời.
“Đã tiến vào môn hạ của ta, vậy mỗi người các ngươi sẽ được nhận một món lễ gặp mặt.” Lục Huyền vừa dứt lời, trong tay đã xuất hiện ba món bảo vật. Một viên lôi cầu giống như con nhím nho nhỏ, trên người mọc dài ra vô số gai nhọn màu bạc. Bên trong có vô số những luồng hào quang nho nhỏ màu trắng bạc, mảnh như sợi tóc, nhìn kỹ mới phát hiện những luồng hào quang này đúng là từng đạo kiếm ý rất nhỏ tụ tập lại mà thành.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây