“Vật phẩm đấu giá đầu tiên trong hiện trường của tổng hội là một thanh phi kiếm lục phẩm, tên là Băng Phách Huyễn Quang Kiếm, do chế tạo sư thu thập lượng lớn Băng Phách ngàn năm sau đó luyện chế mà thành, có thể tế luyện nó thành pháp bảo. Giá khởi điểm là mười hai vạn linh thạch hạ phẩm, mỗi lần nâng giá không được thấp hơn bốn ngàn linh thạch.” Trước người Trương Cửu Tông lập tức có thêm một thanh bạch ngọc băng kiếm, thân kiếm óng ánh, tản ra vô số kiếm khí lạnh thấu xương.
Sự xuất hiện của thanh phi kiếm thượng đẳng lục phẩm này lập tức gây nên oanh động to lớn khiến cho phần đông tu sĩ bắt đầu lao vào tranh mua. Giá cả của nó nhanh chóng tăng vọt, mãi cho đến khi vượt quá con số hai mươi lăm vạn mới chậm lại một chút, cuối cùng nó được bán ra với cái giá gần ba mươi vạn linh thạch hạ phẩm, được một vị kiếm tu Kết Đan viên mãn cầm đi.
“Chậc chậc, cũng không ít tu sĩ có gia sản xa xỉ à nha.” Lục Huyền chỉ đứng một bên xem cuộc vui. Hắn đã sớm khóa chặt mục tiêu từ trước rồi, nên hứng thú đối với những bảo vật còn lại rất ít, chỉ thỉnh thoảng mới hô giá một chút, gia tăng cảm giác tham dự của bản thân thôi.
Từng kiện từng món bảo vật cao giai thay nhau xuất hiện, mỗi một kiện đều hấp dẫn không ít tu sĩ lao vào tranh đoạt, không có một kiện nào bị ế hàng không bán ra được.
Trương Cửu Tông tràn đầy nhiệt tình, lại lấy ra một miếng ngọc giản màu vàng sáng, ôn hòa nói: “Món bảo vật đấu giá tiếp theo chính là pháp môn ngưng chủng linh thực cấp cao, bên trong có ghi lại phương pháp ngưng chủng tương ứng của linh thực Vạn Tượng Thảo ngũ phẩm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây