“Các vị đồng môn đã tản đi nhiều nơi bên trong Trung Châu, có thể gặp được cũng không nhiều. Thời điểm ta bôn ba khắp chốn, ban đầu còn có thể gặp được vài người đồng môn, thi thoảng cũng giữ liên lạc với nhau. Mấy vị đồng môn kia đều sống cũng tạm, chỉ nghe nói có một sư đệ đã ngoài ý muốn ngã xuống trong tay kiếp tu vào một lần đi thăm dò bí cảnh.” Thẩm Diệp thổn thức nói.
“Ai... Đáng tiếc thật.” Lục Huyền nghe vậy, cũng nhẹ giọng thở dài một câu.
Nếu không phải hắn có quầng sáng để ỷ lại thì dựa vào tu vi thực lực lúc ấy, cũng có khả năng gặp phải tao ngộ như thế này.
Nói nghiêm túc một chút, thậm chí hắn còn không có khả năng tấn thăng đến cảnh giới Trúc Cơ ấy chứ, bởi vì ngay ở bên trong Lâm Dương phường thị, với tư chất của hắn cũng sẽ bị đào thải từ sớm rồi.
Cho nên có thể thuận lợi đi đến cuối sinh mệnh đã cực kỳ quá giá.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây