“Tôi nhìn thấy con bé ngồi ở đầu hành lang khóc, con bé mặc rất ít, tay chân cùng mặt đều đông lạnh đỏ lên, kém chút nữa ngã từ trên bậc thang xuống, con bé tiếp tục đợi ở chỗ đó sẽ chết cóng, tôi liền mang con bé về ổ. Vốn là nghĩ đưa đi đồn cảnh sát, nhưng tôi không dám đưa đi đồn cảnh sát, muốn chờ sau khi trời sáng xem có thể tìm người quen thuộc đưa đi hay không, chưa kịp làm gì thì hai người đã đến..”
Cuối cùng câu này tính như lời nói dối nho nhỏ, Mèo trắng từ đầu đến cuối đều không có ý định đưa Thanh Dao đi đồn cảnh sát, nhưng sợ hãi đồn cảnh sát là thật.
Hai yêu quái mặc dù biết Thanh Dao từ nhà chạy ra ngoài, cũng biết con bé ở hành lang dừng lại một lúc, lại không bằng mèo trắng miêu tả chi tiết như vậy.
Vừa nghĩ tới con bé lúc đó lạnh lẽo và sợ hãi, hai yêu quái lại là một trận tự trách khổ sở.
Lại sờ sờ tay con bé, tay chân của con bé quả thật ấm áp, mặt đỏ bừng, nhìn ra được bị chăm sóc rất tốt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây