Thanh Dao đã quen thuộc với cái đuôi của ông từ lâu, lúc này lại tốt bụng vù vù bò sang bên cạnh ông, nhanh chóng ôm lấy cái đuôi to, cọ xát toàn thân vào người ông, úp mặt vào mông ông, rồi nhanh chóng leo lên lưng ông bám lấy hai tai cọ xát.
Trước đây, Hồ Ly thường cõng Thanh Dao chơi đùa, nhưng hôm nay ông như một con chó chết nằm im.
Thanh Dao tò mò tiến đến bên mắt ông, thấy ông vẫn không tỉnh, liền dùng tay đẩy đầu ông, không có phản ứng, dứt khoát ghé vào bên cạnh ông, cọ đầu vào mặt ông, rồi hôn lên má ông.
“Ba ba.”
Hồ Ly ôm con nhỏ than thở: “Nhà này quả nhiên chỉ có con là tốt nhất. Sói cái gì chứ, quả nhiên lòng dạ ác độc, không chút tình cảm, sau này chúng ta phải tránh xa một chút.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây