Vấn Uyên Đạo Trưởng: “... Tôi làm sao cảm thấy ông đang mắng tôi ấy nhỉ?”
Bảy giờ tối, xe của Ngô Đại Phát đúng giờ đậu trước cửa khu dân cư.
Lúc này cả nhà vừa ăn tối xong một tiếng, Thanh Dao đi ngủ sớm, giờ đã bắt đầu có chút buồn ngủ.
Nhưng con bé còn nhớ rõ chuyện tối nay cần ra ngoài, cố gắng mở mắt, miễn cưỡng lên tinh thần muốn đi theo cùng.
“Con không buồn ngủ, không hề buồn ngủ, con có thể đi theo hỗ trợ.” Vừa nói xong con bé liền đánh một cái ngáp thật to.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây