Hồ Nguyên Phi cố gắng vung hai lần nhưng không hất ra được, nhịn không được vuốt vuốt trán.
Lang Tiêu thở dài: “Không phải chúng tôi không muốn giúp anh, nơi này không có yêu khí cũng không có tà khí, trong phòng sạch sẽ vợ anh cũng không bị thứ gì nhập. Tôi vẫn là đề nghị anh đưa cô ấy đi bệnh viện, nên đi bệnh viện liền phải đi, đừng quá mê tín, sẽ chậm trễ bệnh tình.”
Ngô Đại Phát: “Không phải vậy, đại sư! Vợ tôi...” - anh ta vội vàng lau nước mắt - “bệnh viện đã kiểm tra nhưng không phát hiện ra bất kỳ vấn đề gì. Xin các vị hãy xem kỹ lại một lần nữa. Chắc chắn là có thứ gì đó quấy phá. Các vị cũng đã nhìn thấy bộ dạng của cô ấy như thế nào rồi mà.”
Lang Tiêu thấy anh ta thực sự lo lắng cho vợ mình, bèn suy nghĩ một lát rồi nói: “Chúng tôi sẽ quay lại vào tối nay. Có lẽ trong đêm sẽ nhìn thấy được thứ gì đó.”
Miễn là không phải bỏ mặc, Ngô Đại Phát thở phào nhẹ nhõm, gật đầu và buông đùi Hồ Nguyên Phi ra để đứng dậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây