Hai người theo ánh mắt của con bé nhìn lên trời. Trên bầu trời, mây đen vẫn chưa tan hết, hai tòa nhà bên cạnh vẫn chưa sáng đèn, nơi này một mảng tối đen như mực, sao có thể có ngôi sao nào?
Có phải Thanh Dao đã bị tà vật nuốt chửng và gặp vấn đề gì không?
Hồ Nguyên Phi khóc nức nở, nước mắt che mờ tầm nhìn, không thể nhìn thấy sao ở đâu. Ông ngẩng đầu lên hỏi: “Sao nào chứ, ba ba sao không thấy gì?”
Thanh Dao chỉ lên đỉnh đầu, sao nhiều như vậy sao lại không nhìn thấy?
Lang Tiêu với trực giác nhạy bén cảm nhận được một lực lượng tồn tại trên tay Thanh Dao, lực lượng đó mơ hồ nhưng lại rất quen thuộc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây