Cả Nhà Là Yêu Quái Mình Tôi Là Con Người

Chương 164:

Chương Trước Chương Tiếp

Đôi khi, Bình Hiểu cảm thấy có lẽ gia đình họ sẽ tiếp tục sống như vậy mãi mãi, cho đến khi Hồ Nguyên Phi đến gặp cô ta. Lúc này, cô ta mới tỉnh ngộ và nhận ra rằng điều này hoàn toàn không bình thường.

“Đó cũng là con của tôi, là tôi có lỗi với nó, không nên hại chết nó.” Bình Hiểu run rẩy nói, càng nói càng kích động, “Người đáng chết là tôi, đều là lỗi của tôi.”

Tâm trí của cô ta có vẻ không ổn định, mắt đờ đẫn, lẩm bẩm nói. Càng ngày cô ta càng kích động, bỗng nhiên cô ta nắm chặt tóc mình: “Tôi không cố ý, tôi thực sự không cố ý, tôi không nghĩ sẽ làm như vậy. Niếp Niếp, tha thứ cho mẹ, tất cả đều là lỗi của mẹ, hãy đến tìm mẹ. Đánh mẹ đi, đánh mẹ này, mẹ sẽ không chạy.” Cô ta cuộn tròn người lại thành một cục, tự ôm lấy cơ thể, lộ ra vẻ vô cùng sợ hãi.

Lý Kiến Phong vội vàng ôm Bình Hiểu vào lòng và trấn an cô ta: “Không sao đâu, em không sai gì cả, con bé sẽ tha thứ cho em. Đừng suy nghĩ nữa, Bình Hiểu, đừng suy nghĩ nữa. Nhìn anh này, mọi chuyện đã qua rồi, giờ em rất an toàn, đừng sợ, không ai ở đây có thể làm tổn thương em, có anh ở đây rồi.”

Lý Kiến Phong nâng mặt vợ lên để cô ta nhìn vào mắt anh ta. Mặc dù ánh mắt Bình Hiểu vẫn còn hoảng sợ, nhưng sau một lát, tuy trên mặt vẫn còn vẻ sọ hãi nhưng cô ta đã dần bình tĩnh lại, tựa vào ngực chồng mình.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)