Cả Nhà Là Yêu Quái Mình Tôi Là Con Người

Chương 124:

Chương Trước Chương Tiếp

Chung Dật Huy vừa khóc vừa kể lể, ăn năn hối lỗi. Cả phòng đều im lặng, không ai lên tiếng, lão thái thái tức giận, túm lấy tai hắn ta kéo đến trước mặt rắn hổ mang và ép hắn ta quỳ xuống: “Chuyện đã làm rồi, hối hận có ích gì? Hãy tự mình cầu xin rắn tiên tha thứ đi, khi nào rắn tiên hài lòng với ngươi thì hãy đứng dậy.”

Chung Dật Huy liên tục dập đầu: “Rắn tiên, đều là do tôi tham ăn mà làm sai chuyện, xin ngài đại nhân đại lượng tha thứ cho tôi một lần. Ngài muốn bồi thường gì cũng được. Sau này tôi sẽ ngày ngày cúng dường gà vịt thịt cá, chỉ cầu xin ngài tha thứ.”

Rắn hổ mang lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hắn ta.

Loại con người tham lam xảo trá này, đã làm chuyện ác lại còn muốn dùng đồ vật để hối lộ nó tha thứ, nó có phải là loại rắn độ lượng hay không? Tuyệt đối không thể!

Trong căn phòng vang vọng tiếng chuông không ngừng, Chung Dật Huy bị đánh đến trán tím bầm, đầu óc choáng váng.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)