“Nương không thích ăn kẹo, Tiểu Bảo để dành tự mình ăn đi.” Vương thị từ ái sờ đầu con gái nhỏ, tùy tiện tìm cớ dỗ bé.
Triệu Tiểu Bảo thấy nương thật sự không ăn, cũng không gây rối vô cớ nữa, quay đầu làm mặt quỷ với đám Triệu Cốc, ý bảo mấy đứa cháu đi theo tiểu cô, sau đó bé dẫn đầu chạy vào phòng.
Vương thị coi như không nhìn thấy bọn trẻ trao đổi ánh mắt, rửa tay trong thùng nước, tháo khăn lau mồ hôi trên cổ xuống giặt sơ qua một lần, tiện tay vắt lên dây phơi quần áo.
“Vợ lão đại, đã làm cơm tối xong chưa?”
“Nương, làm xong rồi, chỉ chờ mọi người về ăn thôi.”
Trong lúc nói chuyện, cửa nhà bếp bị đẩy ra, Tôn thị dẫn đầu bưng một bồn cháo loãng đi ra, La thị đi theo sau ôm một chồng chén đũa, cuối cùng là Chu thị bưng một chậu đầy thịt thỏ hầm rau, ba chị em dâu không ai đi tay không.
“Vậy ăn cơm đi.” Vương thị quay đầu gọi con trai đang dọn dẹp chuồng gà ở sau nhà: “Lão tam, lại đây rửa tay ăn cơm.” Sau đó lại gọi vọng vào mấy căn phòng: “Tiểu Bảo, với mấy thằng nhãi kia, đều đi ăn cơm...”
Mẹ già nhà bọn họ chính là trời và đất, mẹ già đã mở miệng kêu ăn cơm thì không có đứa nào dám lề mề, ngay cả mấy đứa nhỏ trốn trong phòng lén lút chia kẹo cũng chạy nhanh như chớp.
Hai cái bàn được ghép lại với nhau, cả gia đình đông đủ, ngồi chật cứng.
Triệu lão hán và Vương thị tổng cộng sinh ba trai một gái, phân biệt là lão đại Triệu Đại Sơn, lão nhị Triệu Nhị Điền, lão tam Triệu Tam Địa, con gái sinh lúc tuổi già Triệu Tiểu Bảo; ba đứa con trai ai nấy đều đã cưới vợ, phân biệt là con dâu cả Chu thị, con dâu thứ La thị, con dâu út Tôn thị; đời cháu Triệu Ngũ và Triệu Phong là con trai đại phòng, Triệu Cốc và Triệu Đăng là con trai nhị phòng, Triệu Hỉ là con trai tam phòng.
Năm đứa cháu trai được đặt tên theo “Ngũ Cốc Phong Đăng Hỉ”, cầu mong kho lương lúc nào cũng đầy ắp và vui mừng.
Ba đứa con trai, năm đứa cháu trai, cộng thêm Triệu lão hán, trong nhà tổng cộng có mười bốn miệng ăn, mà đàn ông đã chiếm tới chín người!
Nhà người khác mười bốn khẩu, kê một cái bàn lớn ngồi chen chúc một chút cũng có thể miễn cưỡng ngồi vừa, nhà họ Triệu lại không được, cạnh cửa cũng phải cao hơn nhà người khác một chút, nếu không thẳng lưng đi đường sẽ bị đụng đầu. Cháu giống con trai, con trai lại giống cha, nhìn Triệu lão hán là biết, vóc dáng to khỏe cường tráng, đám con cháu bên dưới đều giống hệt ông, đứa nào đứa nấy đều cao to.
Thân thể cường tráng, ăn cũng nhiều hơn.