Lục Khải Minh vẫn luôn trầm mặc, Cố Trường Châu tự cho là thắng, liếc mắt nhìn Giang Diệu Diệu.
Giang Diệu Diệu vẫn không nhúc nhích mà nhìn anh, anh đột nhiên ngẩng đầu, đuổi Cố Trường Châu ra bên ngoài.
“Cút đi dùm tôi cái!”
“Làm cái gì vậy hả? Nói chuyện tử tế, đừng động thủ, động thủ thì tôi cũng không sợ anh đâu!”
Lục Khải Minh đoạt vị trí ghế lái, khởi động xe nói: “Chúng ta đi tìm Trần Hoành, anh ta muốn anh giúp đỡ làm nghiên cứu, số tiền này chắc chắn anh ta chịu chi ra.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây