Giang Diệu Diệu đưa tay lên sờ trán anh, quả thực là một đầu mồ hôi nhễ nhại, áo quần mới thay lúc chiều bây giờ đã ướt nhẹp như mới vớt từ dưới nước lên.
Cô càng không thể tin nổi.
“Làm sao anh có thể chịu được chứ? Dù sao cũng nên uống chút nước.”
Lục Khải Minh nói: “Lòng yên tĩnh tự nhiên mát mẻ, nếu nhảy nhót như con khỉ giống em thì chỉ càng thêm nóng.”
Giang Diệu Diệu hừ một tiếng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây