“Muốn sống thì cùng sống, muốn chết cùng chết, ai cũng không được chết một mình.”
Lục Khải Minh thấy cô tức giận rồi mới không trêu cô nữa, dựa vào vai cô để cô đỡ ra ngoài.
Giang Nhục Nhục sợ nơi xa lạ tối tăm này, nó không cần ai dắt cũng tự giác đuổi theo.
Họ mở cửa nhà kho, dùng đèn pin chiếu lên bước tường đối diện, không thấy gi khả nghi mới bước ra ngoài.
Tình hình trên hành lang cũng không khá hơn trong phòng, nước cuốn trôi rác rưởi trong góc nổi lềnh bềnh, bốc lên mùi hôi thối.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây